Thứ Tư, 31 tháng 10, 2018

CHIẾC LÁ

Chiều nay có chiếc lá vàng
Nhẹ nhàng rơi xuông, một mình đơn côi.
Chiếc lá trông tựa vành môi
Người dưng năm ấy một thời vấn vương.
Tiếng yêu nay tựa gió sương
Biết ai còn nhớ tháng năm mặn nồng.
Bỗng đâu có ngọn gió hồng
Cuốn theo chiếc lá về miền xa xôi.
Một mình tâm sự đầy vơi
Dõi theo chiếc lá, lòng bồi hồi xanh

Thứ Hai, 29 tháng 10, 2018

RƯỢU CHIỀU


Chiều buồn uống rượu
một mình
Nâng lên đặt xuống một mình
đầy vơi.
Xoè bàn tay
ngắm kỹ chơi
Trắng tay thân ấy, tình người
ta mang.
Xem ra đã biết
đá, vàng
Một mình ta với nồng nàn
hương cay.
Thương ta
vui mỏng, buồn dày
Ly này uống cạn nồng say
với đời.
Chắc gì
say tỉnh người ơi
Nhân sinh một kiếp tơi bời
khói mây.
Một ly,
thêm một ly đầy
Để ta quên bóng trăng gầy
bến mê
Rượu kia còn chảy
tràn trề
Uống thêm rượu,
để
uống thêm ..
Đắng lòng!

Chủ Nhật, 28 tháng 10, 2018

HOA ĐỜI

Chỉ là hoa lúa 
người ơi
Không ham đua sắc, 
chẳng màng tỏa hương.
Em dân dã,
giữa đời thường
Ngàn năm sau vẫn
vấn vương
hoa đời !
###

NÔNG NỔI

Mùa Đông này có ai về chốn cũ
Hãy nhóm dùm ta bếp lửa năm nào
Thuở dại khờ đâu biết đời dâu bể
Nông nổi một lần, lạnh đến ngàn sau.

###

Thứ Tư, 17 tháng 10, 2018

BÀ NỘI VÀ TÔI

(Kính tặng bà nội- Người đã gắn bó yêu thương tôi hết mực suốt cả thời thơ ấu)
Tôi nhớ quê hương mình nghèo lắm
Gió Lào khô thổi xơ xác bờ tre
Mùa mưa lũ bà tôi ngồi đỏ mắt
Lũ trẻ chúng tôi
ngơ ngác đứng nhìn.
Tôi nhớ gia đình mình cơ cực lắm
Một mình mẹ tôi nuôi bốn đứa con gầy
Mùa gặt vừa xong, nhà cũng vừa hết gạo
Đêm đồng hoang
đom đóm lập loè bay.
Manh áo mỏng, bà đưa tôi đi học
Góc chạn rơm năm nào tôi trốn cả mùa Đông.
Trời giá rét, bà đi bắt cua đồng đổi gạo
Lưng chén cơm,
thời thơ ấu trôi vèo.
Bà ốm vẫn cõng tôi tản cư thời bom đạn
Vẫn hát cho tôi nghe trong những đêm Hè
Câu ví dặm nhiều khi tôi nghe đứt quãng
Quạt mo của bà
không xua được đêm đen.
Tôi khôn lớn thì bà không còn nữa
Bà về với tổ tiên trong những tháng cơ hàn.
Ngày bà mất tôi đã không về được
Mấy chục năm rồi
còn nguyên vẹn niềm đau.
Ngày giỗ bà một mâm cơm thành kính
Khói hương bay, nước mắt ứa thành dòng
Con nghẹn ngào nói lời xin tạ tội
Trước vong linh bà,
đau mãi không nguôi.
Bà đã không về để nghe lời con cháu
Chỉ có hương trầm bay trong buổi chiều buồn
Câu ví dặm chiều nay nghe nghèn nghẹn
Con gục cạnh bàn thờ và bật khóc
Bà ơi !

HƯƠNG THU

Chiều Thu,
ngọn gió còn vàng
Chút nồng nàn, 
giữa
dịu dàng heo may.
Hồng còn chín mọng
trên cây
Ngọt ngào vị mật
vương đầy
môi em.
###

Chủ Nhật, 7 tháng 10, 2018

LỜI RU

Xin em
một khúc hát ru
Để cho ta hát
mỗi khi Thu về.

Ru em
giữ trọn câu thề
Kiếp sau
ta lại tìm về bên nhau.
Ru trời
đừng đổ mưa ngâu
Câu thơ đã ướt,
đừng nhầu nát thêm.

Ru xin
một chút bình yên
Để ta cùng bước
vào miền lãng du.
Ru cho
dài lắm mùa Thu
Mùa Đông ngắn lại
lời ru thêm nồng.
Ru em
trọn kiếp má hồng
Tình còn mãi thắm,
hương nồng chẳng phai.
Ru em
ru suốt đời trai
Ngàn năm sau 
vẫn miệt mài ru em

Thứ Năm, 4 tháng 10, 2018

HẠNH PHÚC

"Tìm người
ở tận chân mây
Người tim ta 
để vui vầy phút giây."
Trắng tay
chưa thấy một ngày
Niềm vui đôi lứa
mặn nồng yêu đương.
Buồn cho
giấc mộng còn vương
Kiếm tìm hạnh phúc
nơi miền hư vô.
Cuộc đời
xin nhớ dùm cho
Biết dừng đúng lúc
là người anh minh.
Biết yêu
những kẻ thương mình
Cần chi
cái bóng, cái hình trong mơ
Anh về
đọc lại câu thơ
Trăm năm
kết tóc xe tơ vợ chồng.
Buồn cho
cái ngữ đàn ông
Đam mê sương khói,
tình nồng bỏ quên
Hạnh phúc
thật dẫu vô biên
Biết đủ là đủ,
ưu phiền chớ mang
Đường đời
dẫu lắm đa đoan
Hãy yêu thương đến
những người bên ta
"Hạnh phúc nào ở đâu xa
Niềm vui hiện hữu quanh ta mỗi ngày"

Thứ Ba, 2 tháng 10, 2018

NGẪU HỨNG SÔNG QUÊ

Có một dòng sông
Mênh mông tình bạn, tình yêu
Mênh mông tình quê hương xứ sở.
Ơi con sông quê bên bồi bên lở
Bãi cát dài trắng cả trong mơ.
Anh nhớ con sông quê
Nhớ những đàn cá mương rộn ràng bơi trong chiều mùa Hạ
Những con cá chày đỏ mắt lạc tìm nhau
Những con hến vàng ươm vùi mình trong cát trắng.
Mát ngọt nước sông quê mình
Cả tuổi thơ anh vẫy vùng không biết mỏi
Đến lúc già mới hiểu câu hát bà ru
“Thuyền ai lên thác xuống gềnh
Đó đây là nghĩa là tình ai ơi”...
Câu ví đã cùng anh vượt qua bao thác, bao gềnh.
Anh đã từng qua bao bến đục
Đã từng qua những khúc sông xanh.
Anh nhớ quê hương
Nhớ sông Lam xanh biếc
Nhớ bạn bè
Nhớ em da diết.
Thèm nghe giọng nói quê mình
Một cái vỗ vai thân thiết
Một ánh mắt nhìn cháy cả ruột gan.
Dòng sông em
Dòng sông anh
Khúc lở khúc bồi
Vẫn xanh mướt ngô khoai
Vẫn vàng ươm hoa cải.
“À ơi ...Bao giờ Hồng Lĩnh hết cây
Sông Lam hết nước thì đó với đây mới hết tình”
Câu đò đưa em hát
Em nhắn gửi anh hay anh tự nhủ mình?
Chiều nay
Con sông quê mình
Vẫn hiền hòa chảy
Vẫn cứ lặng thầm xanh!