Thứ Sáu, 29 tháng 6, 2018

Võ Liệt quê mình

VÕ LIỆT QUÊ MÌNH

Quê tôi nằm cạnh ngã ba sông
Nơi nước sông Con hòa với mẹ sông Lam làm một.
Mùa mưa lũ, trẻ con ra sông vớt củi
Mùa hè bắt con hến, con trai...

Bên kia sông là quê tôi
Đền Bạch Mã linh thiêng
Có đôi ngựa trắng tung bờm cùng tướng quân Phan Đà một thời diệt giặc.
Đình Võ Liệt rêu phong trầm mặc
Ôm trong lòng mình những anh hùng Xô Viết năm xưa.

Bên kia sông là Võ Liệt quê tôi
Có rú Tiến, đình Tam Lang, rú Đá, đồng Trổ, đồng Chùa...
Những địa danh đã cùng tôi đi qua chiến tranh
Đi qua những tháng ngày cực nhọc.
Bên kia sông có những bà mẹ đêm đêm thầm khóc
Chờ chồng con nguyên vẹn trở về
Sau những cuộc trường chinh.
Bên kia sông
Có  bàn chân trần trong trưa Hè cát bỏng
Mẹ gồng gánh về nhà sau chuyến chợ xa.
Bên kia sông là quê tôi
Phù sa.
Đất chật người đông
Cây lúa cây ngô không nuôi đủ cho con người cái ăn cái mặc.
Có bà hát cho cháu con nghe câu ví dặm, đò đưa
Có các em mùa Đông ôm bùi nhùi rơm đi học
Mùa gió Lào ngâm mình tắm mát
Trên sông.

Bên kia là quê tôi
Là chợ Rộ
Một tháng họp đủ 30 phiên không nghỉ.
Mua bán chỉ một phần
Gặp nhau nói chuyện phần hơn.
Người gánh củi, gánh rau, gánh chè xanh...vào chợ
Kẻ bán người mua thăm hỏi nhau, ôm nhau ngay giữa chợ trời.
Ôi! chợ Rộ quê mình.
Muốn kể làm sao để em biết được
Tuổi thơ tôi hoang vu như cây cỏ ngoài đồng
Tôi lớn lên bằng tình làng, nghĩa xóm
Nên cứ nghẹn lòng khi chạm đến quê hương.

Bên kia sông là quê hương tôi
Tổ ấm.
Vẫn phấp phỏng, bồi hồi trở về khi tóc đã hoa râm
Ngay cả khi cách xa ngàn vạn dặm
Cứ khắc khoải trong lòng
Nỗi nhớ
Quê hương.

Thứ Bảy, 16 tháng 6, 2018

Tôi đi xem bóng đá

     Tối thứ 7 gã đi coi bong đá. Gã bước vào quán cafe to đùng. Sẵn có tý tiếng Anh, gã hỏi lớn:
 - Vexi (WC) đâu ? Người phuc phụ chỉ tay vào hẻm bên hông:
- Chú đi thẳng là tới.
        Đèn hẻm sáng trưng. Gần tới nơi gã thấy 2 tấm bảng : một bên dành cho đàn bà, bên kia đàn ông. Gã nghĩ thầm “Quoái lạ coi bóng đá cũng phải phân chia nam nữ. Thật mất bình đẳng quá”. Hý hửng bước vô khu vực dành cho nam giới gã thấy 2 thanh niên đang nôn ọe. Gã quoay lui và sang khu vực dành cho phụ nữ thấy 3 bà đang ôm váy đứng lên. Hốt hoảng gã bước ra, hầm hầm gọi phục vụ:
 - Tôi tới đây để coi bóng đá chứ có đi vệ sinh đâu. Nơi vệ sinh người ta gọi là toilet chứ có phải vexi đâu, sao vô duyên quá vậy!
- Chú hỏi vexi (Water Closet) thì cháu chỉ vô đó thôi. Nói cho chú biết vexi của chú giờ là vuôn cup (World Cup) đấy chú ah. Có khi người ta lại chỉ cho chú vô phòng chat sex (Web cam) cũng không biết chừng. Giờ chú muốn xem bóng đá lên lầu 2 nghen chú.
          Gã há hốc mồm nghe người phục vụ giải thích. Nhục, nhục quá! Gã bực bội bước ra khỏi quán với ý định sục sôi là ngày mai sẽ ghi danh vào lớp tiếng Anh cấp tốc.

Thứ Năm, 14 tháng 6, 2018

Chuyện vụn


         Trời nắng. Gã bước vào quán giải khát ven đường. Quán văng khách chỉ có bà chủ khoảng 34-35 tuổi đang cho con bú. Đứa bé trai chừng 9-10 tháng tuổi trông kháu khỉnh và nghịch ngợm. 
- Chú uống gì ạ?
- Cho một ly cà phê đá! Gã dõng dạc.
Chủ quán nhanh chóng mang ra ly cà phê mát rượi. Gã khoan khoái nhấm nháp hương vị cà phê dịu đắng trong buổi trưa hè nóng bức. Thằng bé giận mẹ làm nó bú dở khóc thét lên. Tay chân nó giãy đạp trong không khí. Cô chủ quán vội vàng ngồi xuống võng và vạch áo cho con bú. Thằng bé coi bộ còn giận, tiếp tục khóc to hơn:
- Có bú không thì bảo? Không bú mẹ cho chú đây bú nè!
- “Trước kia thì được bây giờ chú chỉ bú sữa đàn ông thôi”. Gã cười lớn.
- Chú cũng hay nói trạng nhỉ ! Chủ quán nói giọng miền Trung.
- Uống sữa Ông Thọ thì không phải sữa đàn ông là gì? Sao lại là nói trạng ?
        Thằng bé nghe mẹ dọa có vẻ sợ và bú ngon lành. Nhìn thằng bé bú mẹ, gã thấy gần gũi và hay hay. Đầu óc gã hiện lên như cuốn phim quay chậm về tuổi thơ dữ dội: tự lớn lên như cây cỏ hoang dại ngoài đồng. Gã nhớ có lần suýt chết đuối vì bơi vượt sông ăn trộm lạc của xã bên, lần say sắn lên bờ xuông ruộng tưởng đã chầu trời....
- Chú ơi! Trời sắp mưa.
- Mưa hả? Thế bao nhiêu tiền vậy cháu? Gã giật minh hỏi.
- Dạ 20 ngàn chú ạ!
       Gã đặt tờ 50 ngàn dưới ly nước, chào hai mẹ con; ngẩng cao đầu và bước ra khỏi quán. Gã cảm thấy vui không phải vì được khuyến mãi sữa miễn phí mà vì lâu lắm rồi gã mới gặp lại được hình ảnh quen thuộc tưởng chừng đã quyên sau 3-4 chuc năm trời xa quê vậy.