Thứ Năm, 20 tháng 12, 2018

RƯỢU QUÊ

Có gì bằng rượu quê
Uống một lần nhớ mãi
Ta một đời khờ dại
Chỉ nhớ về rượu em!

Vị cay nào thân quen
Bao năm còn đọng lại
Hương thơm nào vương mãi
Nồng nàn một đời say.
###

MÙA ĐÔNG

Mùa Đông năm này dường như đã đến
Cánh cửa lòng, ai cũng đã cài then
Ta bất giác khoác thêm lần áo mỏng
Ủ bàn tay vụng về vào chỗ trái tim.

Chẳng buồn nhiều, ta biết thương mình hơn
Tình yêu cũ chỉ còn trong ký ức
Dẫu đôi khi trong lòng còn day dứt
Như là ghen hờn, như đang nói lời yêu.

###

Thứ Ba, 4 tháng 12, 2018

NHỚ CHA

Viết trước ngày giỗ cha (ngày 2/11/1999 âm lịch)

Đã mười chín năm rồi, cha không về nhà nữa.
Cha mất trong một ngày giá rét, mưa rơi
Nhiệt kế ghi 8 độ ngoài trời.
Hai con trai đã không về kịp
Để lần cuối cùng tiễn cha về với tổ tiên.

Cha đã không còn chờ con nữa
Không còn ưu phiền vì những đứa con
Ôi! Người cha của một thời vất vả
Gánh cả gia đình trên đôi vai gầy khô.

Mấy chục năm, lời cha dặn bỏ cả ngoài tai
Con đã sống như thú hoang trên rừng rậm.
Khi đã biết tình thương phụ tử
Cũng là lúc con ngậm ngùi nhìn nấm cỏ xanh!

Suốt tuổi xuân ôm giấc mộng viển vông
Những dự án to, những tờ giấy khen bánh vẽ
Đâu biết cha mình cả một đời dâu bể
Vất vả, hao gầy vì những đứa con.

Lúc trái gió trở trời cũng chả ghé về thăm
Chỉ biết lo cho mình kịp bè kịp bạn.
Cha mất rồi có điều gì sánh nổi
Danh lợi, bạc tiền có thấy lại cha không?

Mười chín năm rồi dằng dặc niềm đau
Con trằn trọc nhiều đêm không ngủ được.
Mấy đứa cháu của cha bây giờ giống như con thuở trước
Con như cha ngày nào lại thức trắng vì con.

Nhiều người cho rằng cuộc đời là sự trả vay
Cho dẫu vậy nhưng sao nghe mà chua xót thế!
Con nghĩ, cuộc đời dẫu có bao nhiêu dâu bể
Thì tình phụ tử đâu phải đơn thuần vay trả phải không cha?

Cha đi xa đã mười chín năm
Cũng là mười chín năm con mất đi điểm tựa.
Cơn gió Bấc chiều nay vừa đi qua cửa
Nghe phần mộ cha đang lạnh mùi hương khói ở quê hương
Con lại xin thêm một lần tạ tội với cha thương!

###