Thứ Hai, 12 tháng 8, 2013

Chuyện cổ tích tình yêu



Ta trở về quê hương miền Trung. Con sông quê vẫn xanh màu biếc, vẫn mải miết tìm về với biển thân yêu.
 
        Chiều Thu, gió heo may như đùa trên sóng nước. Ta ngồi trên bãi cỏ nghe dòng sông trôi trôi; Nghe cỏ non thầm thì lời của đất, của gió, của mây trời lồng lộng; Nghe lòng mình rạo rực, như đang vang lên bản nhạc không lời lúc trầm bổng thiết tha, lúc rừng rực như lòng ta lửa cháy. Tình yêu ơi!
 
         Ta yêu em, ta yêu quê hương xứ sở như yêu ánh nắng ban mai, như  yêu không khí trong lành mỗi sáng. Bao nhiêu năm trời khao khát, bấy nhiêu năm ta mải miết kiếm tìm.Tình yêu ơi !

         Câu chuyện tình yêu ta xưa như cổ tích- Người ơi!...


                         (Thu 2010)

Thứ Sáu, 12 tháng 7, 2013

Mùa Hạ



Tôi yêu mùa Hạ
Có hồ nước đầy
Có hoa sen nở
Ngạt ngào hương bay.

Tôi yêu mùa Hạ
Dông gió đầy trời
Bạn về xứ lạ
Phố mờ mưa bay!

Tôi yêu mùa Hạ
Có buổi chiều buồn
Tim ta ứa máu 
Đỏ trời hoàng hôn.

Tôi yêu mùa Hạ
Có kẻ ghen hờn 
Gửi tình vào gió
Giữa đời nắng khô!




Chủ Nhật, 30 tháng 6, 2013

Mặt nạ cuộc đời



Đằng sau chiếc mặt nạ này làm sao ai biết được
Là khuôn mặt đáng yêu, hay là kẻ tầm thường 
Dẫu không yêu nhưng tôi vẫn phải mang chiếc mặt nạ của riêng mình
Để che đậy những buồn,vui, không đúng chỗ ! 
Đôi khi giữa chỗ đông người mặt nạ kia bất ngờ rơi xuống
Tôi lại trở về vai kịch sĩ nghiệp dư !
 
Chính trị gia là những người dùng nhiều mặt nạ nhất
Để thành công họ giả dối với ngay cả chính mình.

Chủ Nhật, 2 tháng 6, 2013

Thời bão giá

Xăng,
Gạo,
Điện,
Nước,
Tăng giá ào ào
Ôi! 
Chóng mặt.

Đồng lương,

Chất lượng cuộc sống,
Đạo đức con người,
Xuống dốc không phanh.
Nản !!!

Thứ Sáu, 10 tháng 5, 2013

Dường như


Dường như mùa Hạ đi qua cửa
Để lại cho ta nhánh phượng hồng.
Cánh hoa mỏng như tình em sương khói
Rồi cũng sẽ bay cùng cơn gió thoảng qua!

Ta vẫn mong tình ta như mùa Hạ
Cháy hết mình dẫu có phải tàn tro.
Ôi!  Mơ ước vẫn chỉ là mơ ước
Tình yêu nồng nàn vẫn cuối trời xa.

Ta chua chát, ngậm ngùi tự hỏi
Liệu tình yêu nơi em có tồn tại trên đời?
Câu trả lời dường như còn bỏ ngỏ

Để lại một trời hoa phượng cháy không nguôi!

Thứ Hai, 29 tháng 4, 2013

Mưa và em



Đêm qua tôi nằm mơ
Em về mưa ngập lối. 
Ôi cơn mưa mùa Hè
Sao mát lành đến thế!

Mặt đất khô nứt nẻ
Uống từng hạt mưa rơi
Mưa về làm dịu bớt
Những oi bức ngày Hè.

Mưa ơi ! đừng xóa nhé
Vết chân nào em qua.      
Xin mưa đừng làm ướt
Bài thơ tình dở dang.

Bài thơ tình dở dang
Viết hoài không đoạn kết.
Chỉ có mình em biết
Kết cục của bài thơ...

Đêm qua tôi nằm mơ
Em về mưa ngập lối
Ôi cơn mưa mùa Hè
Sao mát lành đến thế.

Cơn mưa em không đến
Mặt đất tôi khô rang
Giấc mơ nào dang dở
Ôi ! Cơn mưa mùa Hè.


Chủ Nhật, 10 tháng 3, 2013

Lời hẹn tháng Giêng



Anh sẽ đưa em về quê hương miền Trung
Nơi có dòng sông xanh và bờ cát trắng.
Tháng Giêng hoa xoan rụng tím ngoài ngõ vắng
Mưa bụi bay chẳng ướt áo người về.
 
Anh sẽ đưa em về quê hương miền Trung
Nơi trận lũ đi qua vết tích còn để lại
Nơi những hạt phù sa ánh lên màu đất mới
Ta sẽ ươm mầm hạnh phúc đầu tiên.

Anh sẽ đưa em về thăm quê hương miền Nam
Nơi mùa Xuân đầy trời xanh và nắng gió
Nơi cho anh tình yêu và nỗi nhớ
Để anh thốt thành lời hò hẹn tháng Giêng.

Anh sẽ đưa em đi khắp mọi miền quê
Nơi mỗi ngọn núi, dòng sông đều mang hình đất nước
Nơi bốn mùa lửa tình yêu không bao giờ tắt
Nơi hạnh phúc thăng hoa giữa cuộc sống đời thường.

Anh sẽ đưa em về miền đất của yêu thương !


Thứ Năm, 7 tháng 3, 2013

Nếu ngày mai em đi lấy chồng


Nếu ngày mai em đi lấy chồng
Mặt trăng sẽ không còn lung linh nữa
Vì tình anh đâu còn nữa mộng mơ.

Nếu ngày mai em đi lấy chồng
Mặt trời sẽ không còn rực rỡ
Vì tình anh đâu còn nữa nồng nàn.

Nếu ngày mai em đi lấy chồng
Trời sẽ đổ mưa tuôn
Vì hồn anh đẫm ướt.

Nếu ngày mai em đi lấy chồng
Anh sẽ không làm thơ nữa.
Vì còn đâu trong anh những từ ngữ dịu dàng
Chỉ còn lại những lời hờn ghen…


Nếu ngày mai em đi lấy chồng
Em sẽ không còn là em
Anh cũng không còn là anh nữa!

Nếu ngày mai em đi lấy chồng  …

Thứ Năm, 28 tháng 2, 2013

Sai Gòn tháng Ba

                                 
                                 Sài gòn ơi ! Tháng Ba 
                                 Nắng chói chang đường phố
                                 Trời nóng như lò lửa
                                 Gió lồng như ngựa hoang...

                                 Suốt một thời lang thang
                                 Tóc nhuốm màu sương gió
                                 Bao lượt tháng Ba về 
                                  Bấy lần ta lỡ hẹn !

                                 Mùa xuân không có tuổi
                                 Câu thơ đã về già
                                 Nghe tháng Ba gõ cửa 
                                 Vẫn mơ mùa Xuân xanh.

                                        (Năm 2010)

        

Thứ Ba, 19 tháng 2, 2013

Suy nghĩ về "Treo đầu dê, bán thịt chó"

Có kẻ  "Treo đầu dê, bán thịt chó".
Độc quyền kinh doanh
Ung dung thu tiền
Miệng cười nham nhở.
Cứ ngỡ rằng không ai biết được
Những trò lừa lọc
Tựa trẻ trâu.


Ta là một trong rất nhiều người
Biết thế nào là thịt chó,
Thế nào là thịt dê !

Chỉ có điều không có món nào khác
Nên phải ăn,
Phải tồn tại !

Ta không ngu 
Nhưng ta hèn
Có lẽ!
Vì ta coi thịt chó là thit dê
Đau thay !
Buồn thay !

Thứ Sáu, 8 tháng 2, 2013

Tình yêu và mùa Xuân



Ta nghe trong giá lạnh
Tiếng mùa Xuân thì thầm
Tiếng  hoa đào bừng nở
Tiếng lòng ta ngân rung.

Trời bỗng trong xanh hơn
Nắng ấm về rực rỡ
Muôn hoa cùng đua nở
Ôi! Mùa Xuân diệu kỳ!

Chiều cuối năm em về
Mang mùa Xuân qua ngõ
Hương thơm tràn lối nhỏ
Tình yêu sao lạ lùng?

Nếu em không về kịp
Chắc mùa Đông còn dài
Lòng ta buồn thầm nghĩ
Xuân chỉ là xuân thôi.

Thứ Năm, 31 tháng 1, 2013

Dòng sông quê hương




Dòng sông quê hương tôi
Trong xanh và dịu mát
Dòng sông như bài hát
Ru tôi suốt tuổi thơ.


Ngày xa quê đã lâu
Nỗi nhớ sông ứa lệ
Ôi! con sông- lòng mẹ
Thầm lặng và bao dung

Ơi! Dòng sông quê hương
Chảy hoài trong tâm tưởng
Hôm nay ngày trở lai
Tôi tìm về bến xưa.

Tuổi thơ nào vô tư
Chăn trâu và cắt cỏ ?
Cánh diều no căng gió
Giấc mơ nào bay cao ?

Tuổi trẻ nào khát vọng
Rồ dại và ngông cuống?
Ngày xa quê thanh thản
Đâu biết sông hao gầy!

Vinh quang và thất bại

Hạnh phúc và đớn đau
Ai bao phen chìm nổi
Trên đất lạ, xứ người?

Như con chim mỏi cánh
Tôi tìm về quê hương
Con sông ngày trở lại
Đôi mắt nào rưng rưng?

Thứ Tư, 30 tháng 1, 2013

Truyền thuyết về đèo Mẹ Bồng Con



Chuyện kể rằng:
Có người đàn bà đi tim chồng không biết bao nhiêu năm tháng
Tới nơi đây- Giữa núi rừng âm u thi kiệt sức
Người mẹ chết trong tay còn ôm chặt
Thi hài một đứa trẻ lên 3.
Con dốc này sau được mang tên
Đèo ‘Mẹ bồng con” từ đó.

Ở đây không có người đàn bà trông chồng hóa đá
Chỉ có nấm mồ vô danh của hai mẹ con nghèo.
Họ đã chết trên đường đi tìm gặp người thân
Nhân gian truyền tụng nhau đã bao thế hệ.

(Có tình yêu nào nồng nàn hơn như thế ?
Thơ có cháy lòng cũng chỉ là thơ vậy!)

Ai đó cho rằng tình yêu mình rộng dài như sông, bể
Ai viết những vần thơ yêu mỹ miều, với những lời có cánh
Hãy đến nơi đây một lần
Đèo ‘Mẹ bồng con”
Đề chiêm nghiệm,
Để kính cẩn nghiêng minh
Trước một tình yêu
Có thật.

Thứ Hai, 28 tháng 1, 2013

Vô cảm


Ai thờ ơ trước chức quyền được cấp trên ban phát
Không phải tài năng mà bởi bò, trườn ?
Tôi !

Ai dửng dưng trước nhà lầu này, villa nọ
Những thứ có được bằng mồ hôi của bạn bè, người thân ?

Tôi !

Ai coi rẻ những giáo sư này, tiến sỹ nọ
mà kiến thức thực chất chỉ là tờ giấy trắng không hơn?
Tôi !

Ai làm thơ mà không phải là thơ ?
Tôi !

Ai xun xoe, đưa đẩy để kiếm chút lợi, danh ?
Không phải tôi !

Ai coi tình cảm yêu thương như là vụ đầu tư cần tính kỹ ?
Không phải tôi !

Kẻ độc ác bảo tôi điên

Người hiền lành nói tôi vô cảm, không hợp thời, khờ dại.
Tôi chỉ muốn hãy để  tôi yên !.
Để tôi yên !