Thứ Năm, 31 tháng 1, 2013

Dòng sông quê hương




Dòng sông quê hương tôi
Trong xanh và dịu mát
Dòng sông như bài hát
Ru tôi suốt tuổi thơ.


Ngày xa quê đã lâu
Nỗi nhớ sông ứa lệ
Ôi! con sông- lòng mẹ
Thầm lặng và bao dung

Ơi! Dòng sông quê hương
Chảy hoài trong tâm tưởng
Hôm nay ngày trở lai
Tôi tìm về bến xưa.

Tuổi thơ nào vô tư
Chăn trâu và cắt cỏ ?
Cánh diều no căng gió
Giấc mơ nào bay cao ?

Tuổi trẻ nào khát vọng
Rồ dại và ngông cuống?
Ngày xa quê thanh thản
Đâu biết sông hao gầy!

Vinh quang và thất bại

Hạnh phúc và đớn đau
Ai bao phen chìm nổi
Trên đất lạ, xứ người?

Như con chim mỏi cánh
Tôi tìm về quê hương
Con sông ngày trở lại
Đôi mắt nào rưng rưng?

Thứ Tư, 30 tháng 1, 2013

Truyền thuyết về đèo Mẹ Bồng Con



Chuyện kể rằng:
Có người đàn bà đi tim chồng không biết bao nhiêu năm tháng
Tới nơi đây- Giữa núi rừng âm u thi kiệt sức
Người mẹ chết trong tay còn ôm chặt
Thi hài một đứa trẻ lên 3.
Con dốc này sau được mang tên
Đèo ‘Mẹ bồng con” từ đó.

Ở đây không có người đàn bà trông chồng hóa đá
Chỉ có nấm mồ vô danh của hai mẹ con nghèo.
Họ đã chết trên đường đi tìm gặp người thân
Nhân gian truyền tụng nhau đã bao thế hệ.

(Có tình yêu nào nồng nàn hơn như thế ?
Thơ có cháy lòng cũng chỉ là thơ vậy!)

Ai đó cho rằng tình yêu mình rộng dài như sông, bể
Ai viết những vần thơ yêu mỹ miều, với những lời có cánh
Hãy đến nơi đây một lần
Đèo ‘Mẹ bồng con”
Đề chiêm nghiệm,
Để kính cẩn nghiêng minh
Trước một tình yêu
Có thật.

Thứ Hai, 28 tháng 1, 2013

Vô cảm


Ai thờ ơ trước chức quyền được cấp trên ban phát
Không phải tài năng mà bởi bò, trườn ?
Tôi !

Ai dửng dưng trước nhà lầu này, villa nọ
Những thứ có được bằng mồ hôi của bạn bè, người thân ?

Tôi !

Ai coi rẻ những giáo sư này, tiến sỹ nọ
mà kiến thức thực chất chỉ là tờ giấy trắng không hơn?
Tôi !

Ai làm thơ mà không phải là thơ ?
Tôi !

Ai xun xoe, đưa đẩy để kiếm chút lợi, danh ?
Không phải tôi !

Ai coi tình cảm yêu thương như là vụ đầu tư cần tính kỹ ?
Không phải tôi !

Kẻ độc ác bảo tôi điên

Người hiền lành nói tôi vô cảm, không hợp thời, khờ dại.
Tôi chỉ muốn hãy để  tôi yên !.
Để tôi yên !