Vẫn là ly cà phê ấy
Vẫn nhẹ nhàng vị đắng đọng trên môi
Ta lặng ngắm
Nắng Thu vàng trước cửa.
Nghe trái tim mình
Dường như đang vỡ
Giữa dòng đời
Ta lạc bước chân nhau.
Ta nghe
Chiều
Lặng im.
Chỉ có tiếng giọt đời rơi
Thổn thức!
Trong chiều vàng khô khát
Giọt dịu đắng,
Giọt ngọt ngào
Cứ tí tách
Rơi!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét